Tạ Đường dứt lời, không đợi Tiêu Lẫm mở miệng lại lần nữa nói: “Phóng rắn độc cắn thần thiếp cùng với hạ vu thuật có thể là cùng một người không? Người ngày có phải là người của thế gia không?”
Tạ Đường càng nói càng bực bội, giận dữ nói: “Thật nên để người trong thiên hạ nhìn xem người thế bắt nạt người khác, nếu để người trong thiên hạ nhìn thấy bọn họ làm những chuyện như vậy, chỉ sợ đều hận tới nỗi muốn ăn thịt uống máu bọn họ.”
Lời Tạ Đường nói, khiến cho Tiêu Lẫm trong nháy mắt giống như có tiếng sấm bổ ra đầu óc, trong suy nghĩ hỗn độn của hắn đã sáng tỏ giống như một mảnh hồ trong veo.
Hắn vội vàng đứng lên đi lại trong điện.
Đúng vậy, hẳn là nên để người thiên hạ người nhìn bộ mặt thật của thế gia.
Nếu người trong thiên hạ thấy được bộ mặt thật của thế gia, người trong thiên hạ làm sao có thể chấp nhận bọn họ, đến lúc đó hắn bốn phía động tay chân đối với thế gia, ai có thể nói Tiêu Lẫm hắn không tốt, người nào cũng chỉ biết nói hắn là minh quân.
Cho tới nay, hắn nỗ lực tranh đấu cùng thế gia, chỉ hơi không lưu ý một chút là có thể vạn kiếp bất phục, hắn nên phát động cả bá tánh đều nhằm vào thế gia, mà không phải một mình hắn đơn độc đấu tranh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT