Nhớ rõ kiếp trước, ngay cả Hứa Nhất Ngưng cũng chán tay nghề của mình, cô ta không phải công nhân viên chức mỗi ngày mà đi khách sạn quốc doanh ăn cơm, đó không phải là cách.
Vương Cương tình nguyện đẩy Vương Mai ra ngoài, Vương Mai phải chăm sóc ba người cũng là hợp lý. Sợ thời gian lâu bị đồn đại, Vương Mai cố lấy dũng khí muốn dạy cho Hứa Nhất Ngưng, nhưng Hứa Nhất Ngưng cười khẽ một tiếng nói, nếu cô ta học được rồi thì mỗi ngày phải nấu cơm giặt quần áo.
Cho nên từ đó về sau Vương Mai liền hiểu được suy nghĩ của Hứa Nhất Ngưng, đối phương muốn sai khiến cô.
Vương Cương hừ lạnh một tiếng: “Nhìn cái gì, đi làm cơm tối đi!”
Vương Mai chỉ vào bụng Vương Cương, vẻ mặt vô tội:
“Trời còn chưa tối, đã làm cơm tối rồi, anh chưa ăn no ở nhà Hứa Nhất Ngưng sao?”
Anh ta bực bội gật đầu, cởi áo khoác muốn đi nghỉ ngơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT