Nhưng lãnh đạo thị trấn thì khác, bọn họ phụ trách chính là vấn đề của thị trấn và thôn, để cho bọn họ giải quyết là vừa vặn.
“Không sao, đồng chí ra ngoài trước đi, sẽ có người dẫn bà ta đi, không cần phải quản bà ta đâu.
Sau khi bảo vệ nghe được lời này mới yên tâm.
Hoàng Như một mình ở cửa nhà máy, chửi rủa vào bên trong, mở miệng ra câu sau liền khó nghe hơn câu trước.
Giọng bà ta vang dội, hơn nữa gần nhà máy của Vương Mai nhiều người, cho nên bà ta liền thu hút đến một vòng người lớn vây xung quanh.
Mọi người trong trấn đều có cảm tình với nhà máy của Vương Mai, càng miễn bàn lúc trước xem qua báo chí cũng có ấn tượng sâu sắc với chuyện Hoàng Như bắt nạt người khác, có mấy đồng chí có tinh thần trọng nghĩa bước lên khuyên nhủ: “Bà đã lớn tuổi rồi đừng có mà suốt ngày gây sự ở nhà máy người ta, xưởng trưởng Vương cũng chẳng có nợ nần gì bà “Hên sao xưởng trưởng Vương thoát khỏi bà già ác độc này, liếc mắt thôi cũng đã biết bà già này không dễ ở chung”
Người chung quanh xì xào bàn tán, Hoàng Như trừng mắt, hung tợn nói: “Một con ranh như cô mà cũng dám nói bà đây, cô nói thêm một câu, bà đây thế nào cũng phải cắt bay cái lưỡi của cô.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play