Phần lớn phụ nữ trong thị trấn đều mang đồ trang sức do mà máy Vương Mai làm ra, trang sức vừa tinh xảo lại lấp lánh, trong khoảng thời gian ngắn thời trang ở trong thị trấn trong vô cùng thời thượng.
Những lúc Vương Mai tan ca đạp xe về nhà, mỗi lần nhìn thấy như thế, trong lòng vô cùng thỏa mãn, trang sức được mọi người đón nhận, cô cảm thấy vô cùng tự hào.
Cô đi tới chợ chuẩn bị mua chút sườn về, sườn bây giờ cũng không đắt, chỉ có thịt mỡ là đắt. Thịt mỡ chẳng những có thể chiên ra mỡ heo, còn có thể bổ sung dầu. Sườn không giống vậy, xương sườn có rất nhiều, cơ bản không ai muốn.
Cho nên tuy là Vương Mai đi chợ muộn, vẫn còn rất nhiều sườn. Xương sườn sau này bán không hề rẻ, coi như cô cũng kiếm được không ít tiền.
Ông chủ sạp bán sườn rất quen với Vương Mai, biết cô thích sườn cũng không nói nhiều, trực tiếp chặt nhỏ cho Vương Mai, còn cho Vương Mai thêm một khúc xương lớn đã cạo thịt.
Xương lớn không ai mua, cho nên ông chủ hoàn toàn không đau lòng chút nào, ngược lại Vương Mai cảm giác mình kiếm được món hời lớn.
Cô đặt xương sườn mua vào sọt xe, đạp xe chạy về phía trước. Chợ rất đông người, âm thanh ồn ào, còn kèm theo tiếng giết gà và chặt thịt. Trước mặt là một sạp bán cá, phía dưới còn có một bãi máu loãng xen lẫn vảy cá, Vương Mai cẩn thận từng li từng tí mà đi trên đường nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT