Thực sự thì trong lòng anh ấy cũng khá tiếc khoản tiền kia, nghĩ đến cũng không khỏi khẽ cắn môi, những gần hai trăm đồng lận.
“Chúng ta báo cảnh sát đi?”
Hứa Nhất Ngưng đột nhiên đề nghị, cô ta không muốn dâng không tiền cho người khác.
“Nếu báo cảnh sát, em bảo công an đi bắt người, xong ông ta không thể không khai đồng bọn ra. Sau đó chuyện em đi trộm vải vóc của xưởng in với người khác nhất định sẽ bị lộ ra, đến lúc đó đừng nói em gặp phiền phức, anh ở trong xưởng cũng không làm ăn được gì.”
Trần Phong nặng nề thở dài, hiện tại xưởng cực kỳ thắt chặt vấn đề tác phong làm việc, nếu để cho trong xưởng biết chuyện Hứa Nhất Ngưng làm nhất định sẽ phải long trời lở đất.
Hứa Nhất Ngưng ở trên giường bệnh nhịn không được uất ức rơi lệ, cô ta đổ lỗi toàn bộ chuyện lần này cho Vương Mai, vốn cô ta đang làm ăn rất tốt, nếu không phải vì Vương Mai so đo chấp nhặt như vậy thì căn bản cô ta sẽ không gặp tai họa như này.
Lòng dạ con đàn bà nông thôn này còn xấu hơn chữ xấu, làm ăn ai mà không phải làm, sao cứ phải làm hỏng việc làm ăn của cô ta chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT