Tiểu Bảo vẫn ngơ ngác nhìn sơn tra trong tay Vương Mai, tay quơ qua muốn lấy, Vương Mai lặp lại mấy lần thấy cậu nhóc cũng không lên tiếng vừa định buông tha, Tiểu Bảo lại lắp bắp nói: “Muốn... muốn... ngọt...”
Cô nhìn Tiểu Bảo trắng nõn, nhất thời không nhịn được nhéo nhéo mặt đối phương, thấy Tiểu Bảo sắp khóc, Vương Mai ngượng ngùng che miệng của đối phương.
Vương Mai bỏ con chó vào bội xe, hai tay đẩy xe đạp, Tiểu Bảo ở bên cạnh túm góc áo cô, lúc thì nhìn con chó, lúc thì lén nhìn Vương Mai.
Vương Mai nhịn không được cười khẽ ra tiếng, ánh mắt chú ý tìm người nhà của Tiểu Bảo trên đường phố, xem có tìm được người hay không, nếu như không được, thì cô cũng chỉ có thể quẹo qua nhà của Tiểu Bảo.
Cũng may số cô không tệ, ở trong đám người tìm được chủ nhiệm Thẩm.
Sau khi chủ nhiệm Thẩm nhìn thấy Tiểu Bảo, kích động chạy tới, lúc ở trong nhà máy nhìn rất nghiêm túc, nhưng lúc này mặt đầy nước mắt, rất chật vật.
Sau khi Tiểu Bảo nhìn thấy bà đột nhiên trợn mắt nhìn, trốn ở phía sau Vương Mai, mặc cho đối phương kêu to như thế nào cũng không đi ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT