Mùi thơm xông vào mũi, Vương Mai cũng không khỏi thèm ăn, vừa rồi lúc đồng chí công an tới, Vương Mai chỉ ăn được lưng lửng bụng. Đáng tiếc hộp cơm của cô để quên trên xe lửa rồi.
Thẩm Lan Đình dùng thìa múc canh sườn, anh thấy thân thể Mai Tử gầy yếu cần bồi bổ thật tốt. Vương Mai cứ như vậy mở to mắt nhìn anh đem toàn bộ xương sườn cho mình, bất đắc dĩ kêu dừng, bảo anh múc cho chính mình.
Thẩm Lan Đình không đồng ý nói: “Mai Tử, bây giờ em gầy quá, phải ăn một chút mới được.
Vương Mai không khỏi bĩu môi: “Anh chỉ mong em béo lên thôi!”
Có một loại gầy là người khác cảm thấy bạn gầy, Vương Mai mất rất nhiều sức quấn lấy Thẩm Lan Đình mới khiến đối phương từ bỏ ý nghĩ này.
Tay nghề của đầu bếp rất tốt, sườn hầm rất nhừ, nhẹ nhàng cắn một miếng xương liền tróc ra, nước canh càng nhẹ nhàng khoan khoái ngon miệng.
“Chuyện vải bị mất thế nào, em còn có thể ứng phó được không, có cần anh giúp không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play