Lúc này thím Tiết đưa thức ăn mua được cho Vương Mai, vẻ mặt oán trách nói: “Cháu vừa bận rộn là không thèm ăn cơm, hiện tại sự việc đã xong xuôi rồi, mau đi lót dạ đi, bên này để thím trông cho Vương Mai vuốt cái bụng khô quắt, không khỏi nháy mắt mấy cái.
“Cháu biết thím Tiết thương cháu mà, bây giờ cháu đi ăn trước đây Sợ quấy rầy công việc của mọi người, Vương Mai cầm thức ăn lặng lẽ rời đi. Chờ sau khi ăn cơm xong, cô mới cảm giác sống lại.
Cãi nhau từng trận, làm cho người ta không yên ổn.
Ban đêm Lâm Đinh Hương tâm hoảng ý loạn đi tới trước mặt Vương Quý đang thay tã cho con: “Vương Quý, anh nói xem sau này phải làm sao, chúng ta hầu hạ tổ tông khi nào mới xong chứ!”
Vương Cương giống như một gói thuốc nổ có thể bắt lửa bất cứ lúc nào, ở nhà khóc lóc om sòm, chỉ khổ cho Lâm Đinh Hương vừa sinh con xong còn phải chịu cơn tức giận của anh ta.
Lâm Đinh Hương rất không tình nguyện sống cùng một nhà với Vương Cương, từ khi anh ta bị mọi người đuổi ra khỏi thị trấn liền biến thành ông chủ phủi tay, chờ người khác hầu hạ.
Anh ta nghĩ mình vẫn là công nhân huyện thành chắc? Hiện tại vẫn không hiểu rõ thực tế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play