"Đáng tiếc chỉ có hai chúng ta, nếu có thêm ba đến năm người, nhất định ta sẽ cho huynh thấy trò này thú vị đến mức nào."  
Hựu Niên mỉm cười nhàn nhạt: "Đúng vậy, đáng tiếc."  
Hắn chưa bao giờ làm ta mất mặt, bất kể ta có nói điều gì hoang đường đến đâu, hắn cũng chỉ im lặng lắng nghe.  
Chúng ta có đèn dầu, rất quý giá, ngoài lúc đi vệ sinh và thay quần áo, tuyệt đối không lãng phí. Vì vậy phần lớn thời gian, ta chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt hắn ẩn sau mái tóc rối.  
Mệt mỏi, tĩnh lặng, tựa như hai đốm sáng leo lét.  
Ta bỗng thấy cay mắt.  
Hắn là một người tốt, dịu dàng đến vậy, vì sao lại bị nhốt vào ngục này chứ?  
Bỗng nhiên có người bên ngoài lên tiếng: "Chỉ thiếu ba đến năm người thôi sao? Có gì khó đâu?"  
Ta quay đầu lại, thì ra là một tên ngục tốt chuyên đưa cơm cho bọn ta, người mà đồng nghiệp thường gọi là "Tiểu Bát."  

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play