Người gặp chuyện vui vẻ tinh thần sảng khoái, gần đây quan lại trong phủ nha đều phát hiện tri huyện đại nhân luôn nở nụ cười trên môi, người ngoài không biết vì sao sắc mặt ngài lại tốt như vậy, nhưng cấp trên tâm trạng tốt thì người bên dưới cũng dễ sống hơn, tự nhiên cũng vui lây.
Đầu tháng sáu, thời tiết nóng bức, huyện Thu Dương tuy không cách huyện Lạc Hà quá xa, nhưng thời tiết lại nóng hơn huyện Lạc Hà.
Trong phòng xử án, Đỗ Hành uống một cốc nước lạnh, lúc mới uống vào thì thấy mát lạnh sảng khoái, nhưng chỉ một lát sau hơi lạnh đã bị không khí và nhiệt độ trong miệng trung hòa, biến thành nước ấm.
Khi nhận được công văn từ lễ phòng đưa tới, trong lòng hắn bực bội, cứ như bị kim châm vào giữa trời nóng nực.
Đỗ Hành ném công văn lên bàn: “Ta mới nhậm chức chưa được mười ngày, công văn đòi nợ của phủ thành đã tới rồi, e là đã chuẩn bị từ trước.”
Vương Lương Hâm nghe vậy liền bỏ công việc đang làm xuống, chạy đến quạt cho Đỗ Hành: “Trời nóng đại nhân đừng nóng giận, công văn này cứ vài hôm lại được gửi đến một lần, chẳng qua chỉ là nhắc nhở huyện còn nợ triều đình số tiền này thôi. Trong sổ sách của huyện không có tiền, cấp trên cũng biết, dù có đòi nợ đến rát cả miệng thì huyện cũng không có cách nào, cũng không thể bắt bách tính nhịn ăn nhịn mặc để trả nợ được.”
“Nếu cấp trên thật sự muốn trách tội, thì khoản nợ này cũng không đến tay đại nhân, phải không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play