Cuối tháng ba, gió chiều dìu dịu thổi. Đỗ Hành vẫn theo lệ cắm một cành hoa đào dại nở sớm vào chiếc bình đặt trên bệ cửa sổ.
Hắn khép cửa sổ lại một nửa, để mặc làn gió xuân lùa vào phòng. Trong gió thoang thoảng hương cỏ non và hoa dại, lại thêm lúc này chưa có muỗi mòng, thời tiết quả thật dễ chịu vô cùng.
Đêm xuống, cuộn mình trong chăn, thoang thoảng mùi hương của gió, giấc ngủ sẽ sâu hơn, không còn những giấc mơ kỳ quái nữa.
Thu dọn cửa sổ xong, hắn quay người lại, thấy Tần Tiểu Mãn hôm nay không lên giường sớm như thường lệ, mà lại khác thường khi lôi cái giỏ đựng kim chỉ đặt trong nhà đã phủ một lớp bụi mỏng ra.
Dưới ánh đèn dầu vàng nhạt, cậu đang loay hoay với cây kim và chiếc vòng thêu.
Kim đâm bên trái, rồi lại bên phải vào tấm vải đỏ mềm mại trên vòng, trông vụng về hệt như một thư sinh chưa từng xuống ruộng, ngay cả cái cuốc cũng không biết cầm.
Tuy có hơi vụng về, nhưng “tình nhân trong mắt hóa Tây Thi” mà, thấy Tần Tiểu Mãn ngày thường hoạt bát nay cũng ra dáng người cha trầm ổn, lòng hắn dâng lên một niềm vui sướng khó tả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play