Chương 133
Từ khi Ngụy Dương và Lâm Triều lớn hơn, Lâm Ngư cảm thấy đầu óc quay cuồng. Giờ đây, cậu cuối cùng cũng hiểu tại sao Hà Đông Đông ngày trước luôn quát mắng hai đứa nhỏ. Dù tính tình Lâm Ngư vốn điềm đạm, nhưng cũng không chịu nổi việc mỗi ngày phải phân xử cho hai đứa nhỏ mấy lần.
Một lúc thì kẹo của ngươi to hơn, kẹo của ta nhỏ hơn, một lúc lại là của ngươi nhiều hơn, của ta ít hơn. Lâm Triều còn đỡ, cho gì ăn nấy, còn Ngụy Dương thì khó dạy hơn cả Đoàn ca nhi và Lâm Triều cộng lại. Đồ của mình không thèm, nhất định phải đi cướp đồ của Lâm Triều.
Lâm Triều cũng không nhường nhịn, mở miệng liền cắn vào tay Ngụy Dương. Ngụy Dương bị đau liền khóc, giơ tay đòi Lâm Ngư bế: “Cha nhỏ, cha nhỏ... hu hu... đau quá.”
Lâm Ngư bị cậu bé khóc đến nhức đầu: “Đáng đời, ai bảo con cướp đồ của đệ đệ. Đợi cha con về đánh đít con đi.”
“Không đánh, đít.”
“Đánh, ai giống con, lúc nào cũng cướp đồ của đệ đệ, rồi cướp đồ của ca ca.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play