Bởi vì chuyện xảy ra trong nhà máy mà tâm trạng Chung Tình ít nhiều gì cũng bị ảnh hưởng. Buổi tối đi thu tiền, cô không nói một lời, ngay cả Tiểu Vũ cũng cảm thấy áp lực nên thu dọn xong rồi chào tạm biệt cô, không dám ở lại lâu.
Về phần Chung Tình, cô tự tính toán sổ sách, sau đó nhìn mấy bình trà bưởi mật ong trong tiệm, bày biện thế nào cũng không vừa mắt, không khỏi có chút nôn nóng. Cô giơ tay xoay chuyển mấy góc độ nhưng đều không hài lòng.
Sau đó cô đi đi lại lại trong tiệm vài vòng. Đến khi Chung Giang Hải gọi điện hỏi sao cô còn chưa về thì cô mới nhận ra đã gần mười giờ rồi.
Những lúc tâm trạng của cô phiền muộn, cô luôn cần phải xả ra ngoài, không thể tự âm thầm chịu đựng. Phần lớn thời gian cô sẽ thấy mọi thứ đều chướng mắt, cứ phải bày đi bày lại, giống như bị chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế gián đoạn vậy, nhất định phải bày cho đến khi vừa mắt mới thôi.
Nhưng thường thì sẽ chẳng bao giờ vừa mắt cả.
Cô bày đi bày lại mấy tiếng đồng hồ, sau khi xả hết bực dọc thì sẽ thấy khá hơn một chút. Tiệm nước trái cây Hạnh Phúc bé nhỏ đáng thương bị Chung Tình bày đi bày lại không dưới mười mấy lần, cuối cùng cô cũng bình tĩnh lại được một chút, đi ra khỏi tiệm và đóng cửa lại.
Hôm nay chỗ đỗ xe khá thoáng, Chung Tình qua đường là đến ngay chỗ đậu xe của mình. Cô vừa mở cửa xe định bước vào thì thấy trưởng phòng Lý đi tới, xe của ông ấy vừa hay đỗ ngay trước xe Chung Tình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT