Dạo gần đây xem như là vườn trái cây chính thức bước vào mùa thu hoạch, Chung Tình cũng không có nhiều thời gian rảnh, sau khi đồng ý lời cầu hôn của Khương Dã, theo yêu cầu của Khương Dã, Chung Tình không vội vàng tháo chiếc nhẫn trên tay xuống, Khương Dã nói cô phải luôn đeo nó. 
Một chiếc nhẫn lớn như vậy, làm việc thực sự rất bất tiện, Chung Tình mở hộp đựng đồ, nhìn thấy chiếc dây chuyền bạch kim nằm bên trong.
Mẹ của Chung Tình là người ở nông thôn, bà lớn lên rất xinh đẹp nhưng không được học hành nhiều, ở quê vốn dĩ con gái sẽ không được đi học, gia đình lại không giàu có gì, tám tuổi mẹ của Chung Tình đã bắt đầu xuống đồng làm việc, mười tuổi thì không học nữa.
Khi ba Chung Tình xuống nông thôn, liếc mắt một cái đã trúng tiếng sét ái tình với mẹ của Chung Tình, là một trí thức thời bấy giờ, ba Chung Tình không hề chê mẹ Chung Tình không biết chữ, ngược lại còn rất kiên nhẫn dạy bà, cuối cùng ba Chung Tình có cơ hội trở về thành phố nhưng ông đã không lựa chọn như vậy, ông thích cái cảm giác ở bên nhau đó.
Nếu nói về tình cảm của ba mẹ, trong lòng Chung Tình rõ hơn ai hết, cô biết tình cảm của ba mẹ tốt đến nhường nào, đối với Chung Tình mà nói, ba mẹ chính là tấm gương, là hình mẫu cho tình cảm của cô.
Sợi dây chuyền này là ba Chung Tình mua ở thành phố khi vườn trái cây thu hoạch tháng đầu tiên. Khi đó vườn trái cây của họ còn chưa có xe, ba Chung Tình mượn của người khác một chiếc máy kéo tay tồi tàn, còn tốn mười đồng thuê, với tốc độ chưa đến ba mươi cây số một giờ, chạy một tiếng đồng hồ mới đến được thành phố.
Khi đó ông không có gì cả, ngoài một tấm chân tình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play