“Tiểu Viễn ca, Nhuận Sinh, chúng ta ở toa này nha! Còn là giường nằm mềm nữa, Lượng ca thật khí phái!”
Tiết Lượng Lượng cười nói với Đàm Văn Bân: “Cũng đâu phải dịp xuân vận, vé giường nằm mềm không khó mua đến mức ấy.”
Toa này có bốn giường, trên dưới hai tầng, vừa hay bốn người bọn họ chiếm trọn.
Sau khi tàu rời ga, Lý Truy Viễn leo lên giường trên, đối diện cũng là giường trên của Tiết Lượng Lượng, còn Nhuận Sinh và Đàm Văn Bân thì nằm giường dưới.
Lúc này, Đàm Văn Bân đã lấy sách bài tập ra, đặt lên chiếc bàn nhỏ bắt đầu làm bài.
“Chậc, vừa lên tàu đã vội làm bài tập rồi à?” Tiết Lượng Lượng trêu chọc, “Chăm chỉ thế này, hay là đừng thi vào Hải Hà nữa, báo thẳng hai trường đại học lớn ở kinh thành đi!”
Đàm Văn Bân thẳng thắn đáp: “Nền tảng của ta kém lắm, lại lãng phí quá nhiều thời gian, chỉ cần thi đậu Hải Hà đã phải đốt nhang tạ trời rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT