Cậu bé khẽ nhắm mắt, ngồi dậy, hai tay dò dẫm phía trước, giả vờ như bản thân vẫn chưa nhìn thấy gì.
Chẳng bao lâu, những đầu ngón tay ấm áp chạm vào hốc mắt cậu, nhẹ nhàng tách mi mắt ra. Khuôn mặt cô gái hiện lên ngay trước mắt, khóe môi tuy chỉ nhếch nhẹ, nhưng đã rõ ràng hơn nhiều so với trước đây.
Rõ ràng, chỉ cần liếc nhìn thoáng qua khi cậu tỉnh dậy, cô đã biết rằng cậu có thể nhìn thấy rồi.
Bởi vì cậu chính là khung cửa sổ của cô, mà chỉ cần rèm cửa hơi hé ra một khe nhỏ, với cô, đó đã là cả một bầu trời rực rỡ. Xuống giường, đi đến kệ chậu rửa, chỉ một đoạn đường ngắn trong phòng, vậy mà Lý Truy Viễn bước đi loạng choạng như bị trói chặt tay chân.
Cậu buộc phải dừng lại, sợ rằng nếu cứ tiếp tục bước sẽ ngã nhào.
Trước đây, cậu từng lo rằng một khi lấy lại được thị lực, bản thân sẽ không thích ứng kịp. Giờ đây, điều đó đã thành sự thật.
Lý Truy Viễn hiểu rõ, năng lực học hỏi của mình rất mạnh, chính vì vậy mà dạo gần đây, cậu quá mức khai thác và phụ thuộc vào “hình ảnh ký ức”. Bây giờ, cảm giác và nhận thức đang xảy ra xung đột.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play