Chỉ trong nháy mắt, Triệu Nghị cảm thấy đại não mơ hồ như rơi vào cơn mộng, ý thức chao đảo giữa trời đất quay cuồng. Nếu không nhờ Lâm Thư Hữu kịp thời dùng tay giữ lấy, hắn suýt nữa đã ngã khỏi lưng người ta.
Giống như người đang bị dìm trong nước, vùng vẫy đưa tay lên muốn túm lấy mọi thứ, Triệu Nghị liều mạng đập vào bả vai của Lâm Thư Hữu. Lâm Thư Hữu quay đầu nhìn hắn.
“A Hữu à, ngươi là người thành thật nhất, đáng tin nhất, cho nên ta mới thành tâm hỏi ngươi chuyện này. Ngươi nhất định phải trả lời thật lòng cho ta, ta chỉ tin mỗi ngươi thôi.”
Lâm Thư Hữu nhíu mày đáp: “Chuyện gì vậy?”
Giờ phút ấy, vẻ mặt không kiên nhẫn của Lâm Thư Hữu, trong mắt Triệu Nghị chẳng khác nào “tiên dung” giáng thế.
Vốn đã chết tâm, nhưng giờ lại như co quắp hai lần, có dấu hiệu sống lại.
Dù gì thì, nếu thực sự là như vậy, người có ấn tượng không tốt nhất với mình là Lâm Thư Hữu, hẳn đã là người đầu tiên nhịn không nổi mà cười trên nỗi đau của mình, chí ít cũng phải cười đến gãy lưng, cười méo mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play