Lâm Thư Hữu tay trái cầm địa đồ, tay phải nâng la bàn, đi quanh quẩn một hồi, cuối cùng cũng tìm được vị trí cần đến.
Mỗi người trong nhóm đều được phát ít nhất một chiếc la bàn. Nhưng ngoài Đàm Văn Bân có thể dựa vào la bàn để xem phong thủy sơ bộ bên ngoài, thì những người như A Hữu, Manh Manh và Nhuận Sinh chỉ có thể dùng nó như một món đồ trang trí.
Tọa độ nằm trong một ngôi làng thuộc trấn nhỏ. Lâm Thư Hữu tháo ba lô leo núi xuống, ôm vào ngực rồi ngồi xuống ven đường.
Ngay bên cạnh là một căn nhà dân, bên hông nhà chính có một căn phòng gạch nhỏ, chính là nhà vệ sinh.
Lâm Thư Hữu vừa mới ngồi xuống chưa được bao lâu, đã thấy một thím từ trong nhà đi ra, bước vào gian nhà vệ sinh kia.
Không hề kéo rèm che, bà ta xoay người, mặt hướng ra ngoài, hạ người ngồi xuống, kéo quần bông xuống dưới, rồi thản nhiên ngồi lên chiếc ghế gỗ có hai thanh lan can.
Trước mắt Lâm Thư Hữu thoáng chốc hiện lên một mảng trắng lớn, lập tức quay phắt đầu sang chỗ khác, mặt đỏ bừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT