Nàng bình thản đáp:
"Chủ quân hết lòng kính ngưỡng quận thủ Hạ gia, khi quý nhân công hạ Ung Ninh quận, chàng đã đã sớm coi nhẹ sinh tử. Chàng trung thành như vậy, thiếp thân nào dám không tuân theo? Nhưng trong nhà thiếp chỉ còn hai mẹ con, trước khi chủ quân rời đi, đã từng nói rằng: Mạnh gia dù là loạn thần, nhưng không phải tặc tử. Dưới sự trị vì của quý nhân, vạn dân an cư lạc nghiệp. Nếu không phải triều đình đã mục ruỗng, sơn hà đã tan nát, chàng hẳn sẽ coi quý nhân như thượng khách. Nay chàng đã vì nước mà vào ngục, thiếp và nhi tử e rằng cũng khó giữ được tính mạng. Thiếp thân tiếp đón quý nhân chu đáo, không phải vì quốc sự, mà chỉ là vì đạo trị dân của quý nhân."
Ta im lặng, nhìn quanh khoảng sân nhỏ đơn sơ, rồi đứng dậy muốn rời đi.
Phùng phu nhân tiễn ta ra cửa.
Ta hướng nàng hành lễ:
"Phu nhân cao nghĩa, xin nhận một lạy của Mạnh Ngọc."
Nàng cũng hành lễ đáp lại.
Ta nói:
"Sau hôm nay, ta sẽ vào ngục bái kiến phu quân của nàng. Nếu tiên sinh đồng ý bảo toàn tính mạng, thì xin vì thiên hạ bách tính mà đấu tranh một lần nữa. Nếu không, ta nguyện đảm bảo sự an toàn cho mẹ con phu nhân. Nếu công tử học hành thành đạt, tương lai sẽ có chỗ đứng trong triều, trở thành bậc tài năng phò tá vương triều mới. Nếu công tử không muốn đọc sách, ẩn cư chốn thôn dã, thì ít nhất cũng có thể hưởng ba đời an bình. Chỉ mong phu nhân và công tử từ nay an nhiên, không phụ thanh danh cương trực của Phùng tiên sinh."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play