Cô nhẩm tính, nếu chỉ có một mình thì chỗ thức ăn này đủ để cô ăn no nê trong một đến hai tháng. Hơn nữa, trong không gian lưu trữ còn khá nhiều chỗ trống, khiến cô nóng lòng muốn ra ngoài tích trữ thêm đồ ăn thức uống.
Dọn dẹp xong mọi thứ, Diệp Sơ mới cẩn thận dẫn ba người kia xuống tầng, sau chuyện trước đó, Diệp Sơ và Tiểu Hắc đã trở thành cứu tinh trong lòng ba người, có dị năng, sức chiến đấu bùng nổ, lại xinh đẹp lương thiện, khiến mọi người bắt đầu tự giác nghe theo chỉ thị của Diệp Sơ.
Một nhóm người thuận lợi ra khỏi tòa nhà, đến bãi đậu xe.
Sau một hồi trao đổi, nữ cảnh sát Triệu Mộng nói rằng cô ta phải về đội. Bởi vì nơi này thuộc vùng ven thành phố, hiện tại đội phong tỏa vẫn chưa thể đến được đây, họ cần tự kiên trì một thời gian. Hơn nữa, nghe nói tình hình ở đồn cảnh sát nơi cô ta làm việc không được tốt lắm, cô ta phải về giúp đỡ.
Lão đầu bếp và cô bé thì khá bối rối. Lão đầu bếp họ Tôn, tên đầy đủ là Tôn Kính Đức, hồi trẻ gia đình có điều kiện khá giả, đi du học nhiều năm, học văn hóa được một nửa thì phát hiện ra thích hợp với việc nấu ăn hơn, cuối cùng trở thành đầu bếp. Học được một thân các công thức nấu ăn của nước ngoài, cuối cùng lại quay về với vòng tay của món ăn địa phương Nghi Thành, tự mình mở nhà hàng “Cung Bảo.”
Vợ lão mới mất cách đây hai năm, con trai và con dâu vừa đi công tác nước ngoài hai ngày, hiện tại trong nước chỉ có mình ông ấy chăm lo cho cháu gái Tôn Sở Sở 12 tuổi, không ngờ tận thế lại đến.
Nhà ông Tôn ở trung tâm Nghi Thành, theo khu vực mà đội quản lý đưa ra, bên đó hẳn là khu vực an toàn, hơn nữa vừa khéo, bố mẹ Diệp Sơ cũng ở gần đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play