Chuyển ngữ: Ndmot99
Chuyện như thế này vốn dĩ hắn không cần giải thích với nàng. Việc hoàng đế tấn phong phi tần là ân huệ, xưa nay chỉ có phi tần được tấn phong cảm kích đến rơi lệ, làm gì có lý vì không được phong mà oán giận?
Huống hồ sao chuyện hôm nay, ngoài việc yêu ghét của hắn ra thì còn có những lý do phức tạp hơn. Nếu nàng không hiểu rõ những lý do đó thì hắn không giải thích ngược lại sẽ càng dễ đạt được mục đích của mình.
Việc giờ đây hắn chịu giải thích với nàng đã chứng một điều, hắn càng ngày càng coi nàng là "người".
Vệ Tương mỉm cười: “Bệ hạ biết thần thiếp vốn chẳng xem trọng địa vị mà. Còn về nghi lễ chúc mừng mà bệ hạ nói... Thần thiếp vốn thích náo nhiệt, chậm một chút cũng tốt. Vả lại Văn tỷ tỷ và Ngưng tỷ tỷ hiện đang quản lý hậu cung, địa vị cao là điều nên. Nếu thật sự muốn thần thiếp nói gì đó thì thần thiếp chỉ cảm thấy Ngưng tỷ tỷ ít nhất cũng phải được tấn phong thành phi, làm gì có đạo lý để tỷ ấy thấp hơn cả thần thiếp!”
Nghe nàng nói vậy, sắc mặt Sở Nguyên Dục lúc này mới giãn ra, nói thuận theo lời nàng: “Phi tần chủ cung không thể dễ dàng tấn phong vượt cấp. Trẫm biết nàng thân với Ngưng tiệp dư, đợi thêm một thời gian nữa rồi phong phi cũng không muộn. Còn về Văn phi nay đã tấn phong lên tòng nhất phẩm, phong hiệu là chữ Lệ, vậy thì Lệ sung hoa cần tránh trùng tên, trẫm định tấn phong nàng ấy lên tiệp dư, đồng thời để Lễ Bộ chọn phong hào khác.”
Thật ra việc đối phong hào không cần phiền phức như thế, chỉ cần một câu của hắn là xong. Hắn làm vậy chẳng qua vì từ chối đề nghị phong phi cho Ngưng tiệp dư, lại biết nàng thân thiết với Lệ sung hoa nên muốn mượn cơ hội này để dỗ dành nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play