Chuyển ngữ: Ndmot99
Vệ Tương vừa dứt lời, trái tim Dung Thừa Uyên lập tức thắt lại.
Sở Nguyên Dục cũng chấn động, vội đưa tay đỡ nàng: “Nàng làm gì vậy? Có gì thì đứng dậy rồi nói.”
Vệ Tương vốn không định đứng dậy, nhưng hắn kéo rất mạnh, nàng đành phải ngồi lại bên giường.
Sở Nguyên Dục vừa ôm nàng vào lòng vừa ra hiệu cho cung nhân lui xuống. Dung Thừa Uyên khom người, lặng lẽ dẫn cung nhân rời đi.
Chờ cửa đóng lại, Sở Nguyên Dục mới dịu giọng nói: “Nàng muốn nói gì cứ nói, giờ không còn người ngoài nữa, ta không trách nàng đâu.”
Vệ Tương nhận ra hắn đã đổi cách xưng hô, biết hắn cố ý muốn nàng yên tâm, lòng thấy vô cùng ấm áp, nhưng nghĩ đến thảm cảnh vừa đọc trong sách, mắt nàng lại đỏ hoe, nghẹn ngào: “Thần thiếp thấy bệ hạ vì quốc sự mà ăn ngủ không yên, biết mình không nên tò mò, nhưng thật sự không thể yên lòng. Thần thiếp suy đi nghĩ lại... Đành sai người dùng bạc thu mua vài thương nhân lang bạc của Cách Lang Vực để dò hỏi tình hình. Ban đầu thần thiếp chỉ muốn tự trấn an, cũng muốn tránh vướng vào chính sự, ai ngờ lại có thu hoạch bất ngờ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT