Thu Minh Nguyệt quay lại nhìn, thấy Đại lão gia ngay cả triều phục cũng chưa thay, khuôn mặt âm trầm như nước đi tới. Bên cạnh ông là Thu Minh Thụy, còn có Hồng Ngạc theo sau.
“Lão gia?” Sắc mặt Đại phu nhân trắng bạch, bà ta hoàn toàn không biết Đại lão gia đã đứng bên ngoài bao lâu.
Lão thái quân nhìn Thu Minh Nguyệt một cái, ánh mắt u ám không rõ.
“Minh Thụy thỉnh an tổ mẫu.” Tức thì tức nhưng Thu Minh Thụy vẫn cung kính thỉnh an vấn lễ lão thái quân, lại không thèm nhìn Đại phu nhân một cái.
Lão thái quân gật đầu, nhìn về phía Đại lão gia, vài lần muốn mở miệng lại dừng lại.
Đại lão gia bước nhanh vào phòng, lạnh lùng liếc nhìn Đại phu nhân, lại thất vọng nhìn Thu Minh Ngọc, rồi mới gọi lão thái quân.
“Nương.”
Lão thái quân thở dài một hơi: “Sao con lại đến đây?”
Đại lão gia trên mặt đầy vẻ xấu hổ: “Nhi tử tự cho rằng có thể vừa tu dưỡng bản thân vừa chăm sóc gia đình, nhưng không ngờ bây giờ lại nháo đến nỗi nhà cửa không yên. Ngược lại còn khiến nương lo lắng, thật là lỗi của nhi tử.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play