Lâm lão phu nhân thầm nghĩ không ổn, vừa định lên tiếng cứu vãn tình thế thì Lão thái quân lại nhanh chóng chặn lời bà ta.
"Ồ? Con bé không phải con gái của con sao?" Lão thái quân với vẻ mặt như cười mà không phải cười, giọng điệu đầy châm biếm.
"Con bé không phải con gái của con, vậy là con gái của ai?"
"Tất nhiên là con gái của Thẩm thị... Thẩm di nương." Đại phu nhân trong cơn cuống quýt suýt buột miệng nói ra từ "tiện nhân", nhưng khi đối diện với ánh mắt của Lão thái quân, bà ta lập tức sửa lại lời mình. Nói xong vẫn chưa nguôi cơn giận, bà ta quay sang Thẩm thị mà xối xả mắng chửi.
"Đây chính là đứa con gái mà ngươi dạy dỗ đấy sao? Vẫn còn ở khuê phòng mà đã không chịu an phận, hết lần này đến lần khác gây ra bao nhiêu tai họa. Những quy tắc nữ tắc, nữ giới mà đọc cả ngày không biết đi đâu hết rồi? Thật làm mất mặt gia phong. Với thân phận thấp hèn của nó mà cũng dám mơ tưởng đến phủ Vinh Thân Vương, đúng là không biết lượng sức." Lời nói của Đại phu nhân cay nghiệt và châm biếm đến cực điểm, chẳng còn chừa cho Thẩm thị chút thể diện nào, Thẩm thị nghe thế mặt mày tái nhợt, lập tức quỳ xuống đất.
"Phu nhân bớt giận, thiếp thân..."
Ánh mắt Thu Minh Nguyệt ẩn chứa tia lạnh lùng, nàng nắm chặt tay mà không nói một lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT