Thời gian làm việc ở nhà máy khai thác dầu chia theo mùa đông và mùa hè. Buổi chiều mùa hè làm việc từ hai giờ đến sáu giờ. Đến giờ, tiếng chuông phát thanh vang lên, tan làm đúng giờ. Trong văn phòng ai ra về cuối cùng thì người đó khóa cửa.
Cát Tiểu Bình rời đi đầu tiên, Tạ Quỳnh cũng theo sau rời đi. Tôn Liên Thải thu dọn đồ đạc lề mề kéo dài thời gian, đợi cả hai người đi rồi, mới dám thu dọn xong túi xách đi đến trước mặt Tô Đại Hải bắt chuyện, hỏi: "Tiểu Tô, tan làm rồi anh còn chưa về à?"
"À, đã tan làm rồi sao?"
Tô Đại Hải dường như vừa thoát ra khỏi trạng thái làm việc, dừng tay gảy bàn tính, gãi đầu, "Thời gian trôi nhanh thật."
Trước đây Tôn Liên Thải ghét nhất là đi làm, bởi vì ở phòng tài chính này, trưởng phòng Quách Diên Phi coi thường cô ta là người từ thành phố nhỏ đến, không có bối cảnh mỏ dầu. Dù là họp hành hay giao tiếp hàng ngày, ông ta đều lạnh nhạt, chỗ nào cũng không vừa mắt cô ta, lời nói ra đều mang theo sự kỳ thị ngấm ngầm.
Phó phòng Cát Tiểu Bình thì ghét cô ta làm việc chậm, luôn tay chân vụng về, nhưng một khi công việc xảy ra vấn đề gì, người đầu tiên lôi cô ta ra để đổ lỗi chịu trách nhiệm chính là chị ta.
Đồng nghiệp mới đến Tạ Quỳnh thì nóng tính, khó chọc, cái gì cũng giỏi hơn cô ta, vẻ mặt chẳng sợ trời chẳng sợ đất. Cô ta cẩn thận lấy lòng mà vẫn không được cô thích, thỉnh thoảng lại nói vài câu chói tai chế giễu cô ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT