Tạ Quỳnh có một người cha làm việc ở Viện địa vật lý, đã quen với những ngày tháng như vậy, mà thực ra, công việc ở Viện địa chất còn nhẹ nhàng hơn nhiều so với Viện địa vật lý, Tạ Khánh Bình trong một năm không có mấy ngày ở văn phòng, có lúc trèo đèo lội suối nửa năm không về, về nhà như một dã nhân cũng là chuyện thường, Triệu Duy Thành phần lớn thời gian vẫn làm việc ở viện địa chất.
Tạ Quỳnh làm cho anh an tâm, “Được rồi, anh cứ ở bên ngoài làm việc cho tốt, em có thể tự chăm sóc bản thân.”
Triệu Duy Thành làm sao có thể hoàn toàn yên tâm, “Hay là để mẹ…”
Tạ Quỳnh nghe vậy vội vàng ngăn anh lại, liên tục lắc đầu: “Không cần, anh đừng gọi mẹ, gọi thì em sẽ giận.”
Triệu Duy Thành liên tục nói ‘được’ ba lần, “Vậy em đi làm lái xe cẩn thận một chút, đừng quá chú trọng tốc độ, trước khi ngủ kiểm tra cửa sổ, khóa cửa lại, tốt nhất tìm thứ gì đó chèn cửa.”
“Ăn cơm ở căn tin, không muốn ăn thì tự làm chút gì đó, nhớ tắt bếp, ở nhà không có gì ăn, lần này tiện thể mua thêm một chút về nhé, có tủ lạnh rồi, có thể để được vài ngày.”
Tạ Quỳnh đã quen với việc anh lải nhải, “Vậy thì mua đại chút đi, đúng lúc anh cũng cần mang chút đồ ăn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play