Sau khi Kiều Trân nhanh chóng hôn trộm một cái lên má Tần Dực Trì, đôi tai cô hơi đỏ, lập tức che mặt bỏ chạy.
Tần Dực Trì vẫn đứng tại chỗ, ngốc nghếch cười.
Tất cả những điều này như hóa thành những mũi băng nhọn lạnh buốt, đ.â.m thẳng vào trái tim yếu đuối nhất của Kỷ Hiến, làm tan vỡ hoàn toàn sự tự tin và chắc chắn mà anh đã tự nhồi nhét vào đầu mình trong suốt những ngày qua.
Anh quen thuộc nhất với biểu cảm này của Kiều Trân.
Nụ cười rạng rỡ của cô thiếu nữ, đôi mắt nai như thủy tinh, trong suốt như ánh nắng sưởi ấm tuyết đầu mùa, không hề pha tạp một chút gì, phản chiếu những tia sáng nhỏ bé.
Nó sống động, thuần khiết, chân thành.
Trước đây, Kiều Trân luôn cười như thế với anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT