Giang Hoãn nói rất khí phách, nhưng gương mặt của Triệu Liên Thành bên cạnh thì lại có phần kỳ quái, nhất là khi cô nhắc đến ba chữ “đại mỹ nữ” — trời biết anh ta phải cố gắng đến mức nào mới không bật cười.
Sơn ca nghe nói tiền đã giao xong, phía sau còn có chín xe lương thực, trong lòng như nở hoa.
Chừng ấy lương thực đủ để cả bọn sống sót qua mùa đông rồi.
Chỉ là, trưởng thôn còn chưa chết, nếu giờ thả ra thì chẳng khác nào thả hổ về rừng.
Đang lúc Sơn ca do dự, bên cạnh hắn, người anh em trung thành tên Dư Tiền thì ghé tai khẽ nhắc:
“Anh Sơn, giờ lương thực là quan trọng nhất, còn lão già đó, chúng ta muốn giết lúc nào chẳng được.”
Sơn ca ngẫm lại cũng thấy có lý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT