Thành Tu Di tĩnh lặng đến mức khó tin, những phiến gạch lát nền được chế tác từ ngọc tuyết sáng bóng, phản chiếu rõ ràng bóng người đứng trên đó.
Dung Chân nhìn bóng mình in trên nền ngọc - một người, một con mèo nhỏ đang ngồi trên vai nàng.
Nàng bỗng nhớ đến món đồ trang trí hình xương cá mà Tư Hàn từng làm cho pho tượng gỗ. Chỉ là bạch ngọc bình thường mà pho tượng kia đã được coi như trân bảo. Vậy mà ở nơi này, ngọc tuyết lát nền thành Tu Di lại là loại cực phẩm, đến mức có khi cả một mỏ bạch ngọc cũng chỉ khai thác được vài viên ngọc tuyết quý giá như thế.
Một loại ngọc trân quý như vậy, thế mà ở Thành Tu Di chỉ dùng để lát nền.
Dung Chân nhẹ nhàng nhấn mũi chân xuống nền đất, thầm nghĩ: "Quả nhiên là giàu có thật."
Nàng và Tiết Cảnh Lam lướt qua dòng người qua lại trong thành, có người thuộc Đế Huyền Điện, có kẻ là đệ tử Liên Hoa Phái. Mỗi khi họ đi ngang qua, Dung Chân đều cảm nhận được uy áp vô hình tỏa ra, hiển nhiên tu vi của những kẻ ở đây đều cao thâm khó lường.
Lúc Dung Chân còn đang mải suy nghĩ, Tiết Cảnh Lam đã dẫn nàng đến trước một đại điện nguy nga.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT