Dung Chân bất đắc dĩ, chỉ có thể dụi mắt rồi bò dậy.
Thực ra, sau khi bước vào Luyện Khí kỳ, nàng đã có thể tích cốc* và dùng pháp lực để chống lạnh. Nhưng làm như vậy sẽ tiêu hao pháp lực, mà nàng thì luyến tiếc—vốn dĩ việc tu luyện đã rất gian nan, có thể tiết kiệm thì vẫn nên tiết kiệm.
*Tích cốc (辟谷): Một trạng thái trong tu luyện, giúp người tu hành không cần ăn uống mà vẫn có thể duy trì sự sống.
Vì thế, nàng nhóm lửa trong căn phòng nhỏ, dành chút thời gian nấu một bát cháo, chậm rãi húp từng ngụm nóng hổi.
Ngoài ra, nàng còn lấy chỗ cá khô đã phơi trước đó ra hấp chín, chia hơn nửa phần cho A Huyền, phần còn lại thì ăn kèm với cháo.
A Huyền tuy không cần ăn thức ăn của con người, nhưng mấy ngày nay ở bên cạnh Dung Chân, hắn đã hiểu rõ một chuyện—muốn đóng giả một con mèo con, thì phải học cách ăn.
Mèo mà không ăn gì sẽ khiến người ta nghi ngờ.
Vì thế, hắn tỏ vẻ bình tĩnh, chậm rãi nhai chỗ cá khô Dung Chân đưa cho, rất nhanh đã ăn hết sạch.
Sau khi thu dọn xong, Dung Chân lau miệng, liếc nhìn chiếc đồng hồ bạc đặt ở góc phòng, rồi nói với A Huyền: "Chúng ta ra ngoài thôi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT