Trưởng lão tóc bạc của Đan Tiêu Môn trước tiên đỡ Tư Hàn dậy, sau đó lập tức che giấu đi vẻ nôn nóng trong mắt, khôi phục dáng vẻ uy nghiêm thường thấy.
Làm xong những việc ấy, hắn mới đưa mắt nhìn Dung Chân.
Lão tên là Đàm Bá Dực, là một trong những trưởng lão có tư lịch lâu đời nhất của Đan Tiêu Môn, tu vi đã đạt đến Nguyên Anh. Một người như lão, coi thường Dung Chân_một đệ tử vừa mới bước vào Luyện Khí Kỳ_là chuyện hết sức bình thường.
"Con Cổ Điêu này…" Đàm Bá Dực nhíu mày, vuốt chòm râu bạc của mình, "Là do Thiên Lam Môn các ngươi thu phục?"
"Đúng vậy."
Dung Chân ngồi xổm xuống, bế A Huyền từ dưới đất lên. Khi cúi người, nàng khẽ nhíu mày. Nàng không thích thái độ của lão già tóc bạc này cho lắm, quá mức cao cao tại thượng, khiến người ta cảm thấy khó chịu.
"Thiên Lam Môn các ngươi…"
Câu nói tiếp theo của Đàm Bá Dực bị bỏ dở.
Lão vốn định trách móc rằng: Vì sao lại dung túng yêu thú trông giữ sơn môn tấn công người khác?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play