Dung Chân ngồi trên thanh kiếm bạc của Bùi Huyên, nhẹ nhàng nâng tay, lại cảm thấy cơ thể còn nặng nề hơn ngày thường vài phần. Một mặt là do mật độ không gian tăng lên khiến hành động bị hạn chế, mặt khác là bởi luồng cực hàn chi khí mà Giản Tư Ảnh lưu lại trong cơ thể vẫn còn đang hoành hành, cắn nuốt từng tấc kinh mạch.
Nàng cố sức đứng dậy, nhảy khỏi kiếm bạc. Bùi Huyên thu kiếm lại, rũ mắt liếc nàng một cái.
“Thương thế quá nặng, ngay cả thần thức cũng bị tổn hao. Nhìn số lượng tu sĩ còn sót lại, chúng ta đã đủ điều kiện tiến vào mười hạng đầu rồi.” Bùi Huyên lên tiếng.
Ý tứ của hắn rất rõ ràng: Dung Chân không cần tiếp tục liều mạng ở nơi này nữa. Cho dù giờ nàng rời khỏi, ba người còn lại trong đội cũng đủ để có thứ hạng cao.
“Nếu đã nói là phải lấy hạng nhất, vậy thì nhất định phải lấy hạng nhất.” Dung Chân lắc đầu, ho khan hai tiếng, cảm nhận pháp lực còn sót lại trong cơ thể — chỉ còn chừng năm thành.
Ngoài nàng ra, ba người đồng đội đều đã hấp thu lượng lớn năng lượng thuần túy, pháp lực dồi dào. Thậm chí còn có phần bị phong ấn trong tinh thạch, chưa dùng đến.
Diêu Thanh Lộ giơ tay lên, đầu ngón tay lượn quanh một tầng quang mang màu hồng đào. Nàng định tiếp tục trị thương cho Dung Chân, nhưng lại bị đối phương giơ tay cản lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play