Nếu không nhờ Bùi Huyên nhắc nhở, Dung Chân căn bản không nhận ra sự biến đổi của không gian xung quanh. Giờ thì nàng đã hiểu vì sao bước chân mình càng lúc càng nặng nề – là do mật độ không gian ngày càng tăng cao, hành động của nàng cũng dần bị hạn chế.
“Bùi đạo hữu, làm sao ngươi phát hiện ra điều đó?” Dung Chân tò mò hỏi.
“Âm thanh.” Môi mỏng của Bùi Huyên khẽ động, hắn lạnh nhạt thốt ra hai chữ, “Âm thanh của không gian bị ép, tụ hội lại, phóng đại lên trên thực vật. Mỗi một thanh âm nhỏ bé đều luồn qua tai ta.”
Dung Chân thầm bội phục nhãn lực của Bùi Huyên, bởi nàng hoàn toàn không nghe được gì đặc biệt.
Bùi Huyên thì vẫn ung dung như thường. Bởi hắn đã sớm đoán được rằng nhóm tu sĩ ở đầu bên kia con sông ắt sẽ càng thêm khó chịu, nên liền nhẹ nhàng huy kiếm, đánh vỡ bức tường phía trước. Trước mắt hiện ra một mê cung kết bằng rễ cây mọc lên từ nền đất — nơi đây, chính là địa điểm quyết chiến cuối cùng của vòng thí luyện thứ nhất.
Khi không gian phía trên bị hoàn toàn nén ép, các tu sĩ còn lại chỉ có hai lựa chọn: hoặc bị rừng rậm nuốt chửng, hoặc là chạy trốn về nơi này.
Mà mê cung do rễ cây tạo thành này không thể phá hủy, càng khiến trận quyết chiến cuối cùng gia tăng vài phần biến số khó lường. Bởi lẽ không tiểu đội nào dám chắc mình có gặp được địch nhân ở khúc ngoặt hay không. Trong mê cung, còn ẩn giấu vô số trận pháp truyền tống không gian, chỉ cần sơ sẩy giẫm nhầm một bước, tu sĩ sẽ bị tùy cơ truyền đến một vị trí bất định trên bản đồ, lập tức tách khỏi đồng đội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT