Đây là một trận chiến mà không ai có thể lường trước kết cục. Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, dưới sự phối hợp của Dung Chân, Bùi Huyên đã loại bỏ hai tu sĩ. Hai kẻ bị đánh bại ngã ngồi ngoài rìa Huyền Hư Trận, ngọc bài trên người cũng tắt theo.
Bùi Huyên ra tay, dĩ nhiên là một kích chế địch. Nhưng nếu không có Dung Chân giúp hắn khống chế cục diện, e rằng hắn khó lòng dứt khoát lưu loát đến thế mà liên tục trúng đích hai người.
Hai tu sĩ kia vừa ngã xuống, toàn bộ tu sĩ Đế Huyền Điện lập tức xôn xao. Có người khiếp sợ vì Dung Chân vậy mà có thể thao túng vật trong Huyền Hư Trận, đương nhiên cũng có kẻ bắt đầu hoài nghi tính công bằng của Huyền Hư Trận.
“Ngay cả Giản Tư Ảnh muốn tiến vào rừng cũng phải đông cứng đám dây đằng ấy trước, Dung Chân thì dựa vào đâu khiến chúng ngoan ngoãn nghe lệnh?” Vài vị trưởng lão do Thủy Nguyệt Các dẫn đầu đứng bật dậy, cao giọng chất vấn các trưởng lão của Đế Huyền Điện, “Khi thiết kế Huyền Hư Trận, các ngươi có phải đã để sẵn cửa sau cho vài tu sĩ nào đó?”
“Cái này…” Vị trưởng lão phụ trách thiết kế vòng thí luyện đầu tiên nhất thời sững sờ, hắn thật sự không nghĩ tới sẽ xảy ra tình huống như vậy. Dù tu sĩ có thể lợi dụng sự hiểu biết về dây đằng để chiếm chút lợi thế trong hoàn cảnh chiến đấu, nhưng tuyệt đối không thể khiến thực vật này mặc người sai khiến.
“Tuy chúng ta không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể cam đoan rằng mọi hoàn cảnh trong Huyền Hư Trận đều đối đãi công bằng với mọi tu sĩ.” Trưởng lão Đế Huyền Điện trầm giọng đáp.
“Nếu vậy, thì nàng làm sao thuần phục được đám dây đằng kia?” Nhạc Dao của Thủy Nguyệt Các lạnh lùng chất vấn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT