“Dung Chân ——” Diêu Thanh Lộ trừng mắt nhìn lối đi hẹp nhỏ trước mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi... đúng là keo kiệt đến mức khiến người ta nghẹn họng.”
Hạ Miểu liền kéo nàng một cái: “Mau vào đi, lối này sắp khép lại rồi.”
Diêu Thanh Lộ đành miễn cưỡng cùng hắn chen qua khe hở. Rất nhanh sau đó, lối mở liền khép kín. Tầng tầng lớp lớp dây leo lại che kín bầu trời, chỉ để lọt qua vài tia sáng lưa thưa – miễn cưỡng soi rõ cảnh vật xung quanh.
Dung Chân đang tận lực tiết kiệm linh hồn chi lực của bản thân. Sau khi Diêu Thanh Lộ và Hạ Miểu tiến vào, nàng không cần tiếp tục khống chế quá nhiều dây leo dạt sang hai bên, chỉ cần âm thầm quan sát, đảm bảo đám dây leo không chủ động công kích là đủ.
Không khí ẩm ướt, dính nhớp tỏa ra bốn phía. Cả hai đều biết trong màn sương mờ này có vô số hạt giống kỳ dị của thực vật lơ lửng, song đã bước vào nơi đây, chẳng thể lùi bước. Đầu trọc thì sợ gì bị giật tóc – thế nên, cả hai không còn cố kỵ gì mà cứ thế hít thở bình thường.
Cả hai đều là thượng phẩm Mộc linh căn. Gần như cùng lúc, họ cảm nhận được linh khí thuộc tính Mộc trong không gian đang tụ lại tại một phương hướng.
Dõi mắt nhìn sang, liền thấy vô số đóa hoa nhỏ màu vàng chen chúc nở rộ rồi nhanh chóng héo tàn. Bên trong cánh hoa chứa đầy những trái nhỏ mang hạt giống – không ngừng nứt toạc, văng tung tóe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play