Hồng Vân mộc thuyền chậm rãi nhổ neo, hướng Tu Di thành mà đi. Trên không, cự thuyền của Thủy Nguyệt Các cũng lướt đi rất nhanh, hiển nhiên không muốn cùng bọn họ đồng hành.
“Thả lỏng đi, vui vẻ đi……” Tiết Cảnh Lam một tay ôm kiếm, đứng nơi mũi thuyền, ánh mắt hờ hững quét qua đám đệ tử, nhẹ giọng thúc giục: “Nghỉ ngơi rồi còn phải tu luyện cho tốt.”
Các đệ tử lập tức tản ra, ai nấy trở về làm việc của mình, chỉ còn lại Dung Chân ôm A Huyền đứng bên cạnh Kiều Tuyết Tung.
Phòng chấn động trận pháp trên Hồng Vân mộc thuyền sau khi được Nhạc Dao chữa trị quả nhiên phát huy hiệu quả rõ rệt. A Huyền rốt cuộc cũng không còn say tàu, hiện tại thậm chí còn rục rịch giãy khỏi vòng tay Dung Chân để nhảy ra ngoài.
Điều này khiến nàng bỗng nhiên có chút hối hận… biết vậy lúc trước đã không để Nhạc Dao sửa cho trận pháp ấy rồi.
“Không định quay về nghỉ ngơi sao?” Tiết Cảnh Lam mỉm cười, nhìn hai vị đồ đệ.
“Đệ tử muốn bẩm báo một chút tình hình.” Kiều Tuyết Tung đứng trước mặt hắn, đưa ra chiếc dù trong tay, “Chiếc dù này gọi là Lạc Mai, là pháp bảo ta thu được trong động phủ Sở Trì. Vừa có thể công, có thể thủ, lại có thể dẫn người phi hành.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT