Trần Xuyên im lặng rất lâu: "Lần này cô cần bao nhiêu?"
Khương Mạt liền sáng mắt lên, cười rạng rỡ: "Không nhiều đâu ạ, một vạn tệ là đủ rồi."
"Anh Trần Xuyên, sau này em nhất định sẽ trả lại cho anh."
Tôi bất động như núi, chờ xem thái độ của Trần Xuyên.
Ngay khi anh sắp mở miệng, tôi đã nhanh chóng giành lấy mở miệng trước:
"Không được!"
Muốn Trần Xuyên trở thành kẻ coi tiền như rác, tôi là người đầu tiên không đồng ý.
Tôi từ góc bước ra, trừng mắt nhìn Trần Xuyên một cái.
Trần Xuyên mím môi, có vẻ rất tủi thân.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT