Ôn Khanh Hòa bị Yến Kiêu hôn đến mê mẩn dường như không còn biết gì. Nghe giọng nói của anh, cô mới tỉnh lại cô chỉ tặng một chiếc đồng hồ mà người này liền xúc động ôm hôn tận nửa giờ.
Trong không gian của cô còn nhiều đồ tốt lắm nếu đem ra hết có khi nào sẽ bị anh ăn sạch không?
Nếu Yến Kiêu biết suy nghĩ trong đầu Ôn Khanh Hòa chắc chắn sẽ nói: “Khanh Khanh, nghĩ sai rồi. Cho dù không có những thứ kia anh vẫn sẽ ăn em thôi.”
Buổi tối, Yến Kiêu nhìn Ôn Khanh Hòa không ngừng lấy đồ từ trong tủ ra. Một bộ đồ đỏ rực, hai bộ bàn chải, ly đánh răng, gối mềm mại, đôi tất đỏ đại diện cho niềm vui. Túi lớn hạt dưa, đậu phộng, kẹo thấy cô còn định lấy thêm anh nhanh chóng ngăn lại.
Tủ trong căn phòng này là anh làm, hành ý của Ôn Khanh Hòa cũng do anh thu xếp, Yến Kiêu nhớ rõ đồ đạc không nhiều lắm thế mà giờ cái tủ này như chiếc hộp báu vật cái gì cũng có.
Yến Kiêu có chút đau đầu không hiểu cô vợ nhỏ rốt cuộc có bao nhiêu bí mật. Ôn Khanh Hòa hân hoan nên nhất thời quên mất chiếc tủ là do Yến Kiêu làm nhưng đồ đã lôi ra rồi cô không thể trước mặt anh mà thu lại vào tủ được.
Đầu óc của cô quay cuồng nghĩ mãi không ra lý do gì hợp lý, đành phải xấu hổ và bối rối giải thích: “Mấy thứ này đều là em trước đây để trong rương. Bây giờ thấy cần dùng thì lấy ra thôi tin hay không là chuyện của anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT