Yến Kiêu đặt đồ mua lên phía trước xe, một tay đỡ Ôn Khanh Hòa ngồi lên ghế sau. Anh đẩy xe chậm rãi rời đi, đi được một đoạn Yến Kiêu dừng lại ở tiệm chụp ảnh duy nhất trong trấn.
Ôn Khanh Hòa không hiểu sao lại dừng ở đây: “Yến đại ca?”
Yến Kiêu mặt đỏ bừng nói khẽ: “Khanh Khanh, ngày mai chúng ta kết hôn, anh muốn chụp vài tấm ảnh kỷ niệm cùng em.”
Ôn Khanh Hòa không ngờ Yến Kiêu lại có ý định này vì thực ra chụp ảnh cưới chỉ thịnh hành 10 mấy năm sau tuy nhiên cô cũng muốn để lại dấu vết ở thời đại này liền gật đầu đi theo anh vào trong.
Ngày thường nhìn thấy Yến Kiêu nghiêm túc nấu ăn, đan giỏ tre, Ôn Khanh Hoà luôn muốn dùng điện thoại ghi lại hình ảnh của anh nếu không phải vì không có mạng, cô đã đăng lên mạng xã hội với dòng trạng thái “Khi người đàn ông nghiêm túc làm việc thật đẹp trai”. Thật không ngờ có ngày cô lại sống những ngày không có Internet
Cửa tiệm chụp ảnh trông có vẻ đã cũ lại là một trong số ít nhà ngói trong trấn, bên trong chỉ có một người trẻ tuổi đeo kính đang lau chùi máy ảnh, thấy họ bước vào đôi mắt người đó bừng sáng, người đàn ông cao lớn, cô gái nhỏ nhắn với làn da trắng như ngọc, nụ cười ngọt ngào đặc biệt là cô gái, từng cử chỉ nụ cười đều thu hút người xem.
Thật khó khăn trong tiệm mới có khách, người đàn ông trẻ lập tức tiến lên nhiệt tình chào đón: “Hai vị đồng chí xin chào, muốn chụp ảnh sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT