Yến Kiêu cố nén nỗi chua xót muốn hỏi vì sao họ chia tay để anh học được bài học. “Khanh Khanh, em và người trước kia tại sao lại chia tay?”
Ôn Khanh Hòa tránh né đề tài này, lời nói lấp lửng: “À…Hắn phản bội em, tìm một bà già giàu có.”
Yến Kiêu phẫn nộ, thật ngốc vỏ ngọc quý không lấy lại đi tìm viên đá cũ rích. Nhưng anh vẫn phải cảm ơn tên ngốc đó, nếu không anh đã không có đc cơ hội như hiện tại.
“Khanh Khanh yên tâm anh sẽ không làm điều ngu ngốc như vậy. Khanh Khanh đối với anh quan trọng hơn tất cả. Về sau, anh sẽ làm cho Khanh Khanh trở thành người giàu có.” Nói rồi Yến Kiêu lấy ra một hộp sắt đưa cho Ôn Khanh Hòa “Đây là tiền tiết kiệm của anh mấy năm nay. Tất cả đều là của em, về sau anh sẽ cố gắng kím tiền để Khanh Khanh trở thành phú bà.”
Ôn Khanh Hòa kinh ngạc không biết nói gì. Yến Kiêu đem tiền tiết kiệm đưa cho cô mà lại còn mang theo bên mình. Chẳng lẽ, ngay từ đầu Yến Kiêu vốn định đưa cho cô sao?
Khi Ôn Khanh Hòa mở hộp sắt thấy bên trong là một đống tiền lớn. Cô sững sờ, hít một hơi sâu, cô lắp bắp: “Nhiều như vậy, đây là được bao nhiêu thế? Anh kím được nhiều tiền thế này từ đâu?”
Yến Kiêu sợ cô nghĩ tiền này không rõ nguồn gốc liền giải thích: “Không nhiều lắm chỉ khoảng 12 nghìn thôi. Phần lớn đến từ việc anh bán da lông thú rừng và săn bắt món ăn hoang dã trên núi cùng với tiền bán thuốc.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play