Ôn Khanh Hòa bỗng nhiên nhớ ra cô chưa giới thiệu Yến Kiêu với dì Vương: “Dì Vương quên mất, chưa giới thiệu với dì đây là chồng của con, Yến Kiêu. Sau này anh ấy cũng là người trong gia đình chúng ta.” 
Vương Tú Quyên cười khách sáo: “Chào Yến tiên sinh, mấy năm nay cảm ơn anh đã chăm sóc cho tiểu thư Khanh Hòa của chúng tôi.”
Yến Kiêu như không để ý đến sự khách sáo của Vương Tú Quyên, trầm giọng nói: "Dì Vương khách sáo rồi, Khanh Khanh là vợ của tôi, chăm sóc cô ấy là điều tất nhiên. 
Vương Tú Quyên mỉm cười không nói gì thêm, xoay người vào bếp. 
Hôm nay có thể coi là ngày vui nhất kể từ khi Ôn Vân Hoài trở về Kinh Thị. Sau khi nấu ăn xong Vương Tú Quyên ở lại dọn dẹp rồi mới ra về.
Lúc này trong nhà chỉ còn ba người họ, cả gia đình ngồi lại với nhau cũng ấm cúng. Vì con gái trở về, Ôn Vân Hoài rất vui vẻ kéo Yến Kiêu uống rượu cùng.
Trước đây khi ở đội Thanh Sơn vì công việc nông trại nặng nhọc và tâm trạng không vui Ôn Vân Hoài luôn kiềm chế sở thích của mình chưa bao giờ buông thả. Bây giờ về nhà không cần kiêng dè nhiều như vậy, tâm trạng cũng thoải mái hơn nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play