Trần Quế Như nghe vậy không dám làm phiền thêm: “Được không ăn thì không ăn, đừng để chậm trễ công việc của ngài, lãnh đạo đi thong thả.”
Phong Đại Minh vừa từ thị trấn về thấy vậy liền nghĩ hôm nay bà già này sao lại như vậy, chẳng phải rõ ràng là đuổi người đi sao?
Vì thế Phong Đại Minh vội vàng nói thêm: “Lãnh đạo ở lại ăn một bữa cơm đi.”
Khó xử trước tình huống hiếu khách này, Trương Kiến Quân vội vàng từ chối: “Không được không được, tôi còn có việc không thể làm phiền.” Nói xong ông nhanh chóng rời đi.
Khi đám người đã đi hết, Trần Quế Như thở phào nhẹ nhõm, đôi vai trùng xuống, áo lót của bà ướt đẫm mồ hôi, bà giơ tay lau, những giọt mồ hôi lớn rơi xuống đất để lại vài vệt đậm màu.
Phong Đại Minh nhìn vợ khó hiểu: “Sao bà không giữ người ta ăn cơm mà lại đuổi đi?”
Trần Quế Như trừng mắt: “Ông làm sao biết tôi không giữ lại?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT