Trần Quế Như đứng sững tại chỗ một lúc lâu sau mới phản ứng lại, trong lúc xúc động bà không chịu nổi nữa che mặt khóc nức nở. 
Phong Thiết Trụ và Đường Lanh Canh bước vào cửa nhìn thấy cảnh này, mẹ đứng một bên khóc, cha ôm đứa bé không biết làm gì. 
Phong Thiết Trụ và Đường Lanh Canh nhìn nhau trong mắt đầy kinh ngạc, Đường Lanh Canh khẽ nói: “Cha mẹ cãi nhau sao?” 
Phong Thiết Trụ lắc đầu không hiểu: “Cha mẹ anh tuy đã sống chung nhiều năm nhưng chưa bao giờ cãi nhau đến mức mặt đỏ tía tai.”
Phong Thiết Trụ nghĩ rằng cha làm mẹ giận, anh ta nhanh chóng bế đứa bé từ tay cha, nhìn cha với vẻ bất mãn: “Cha lớn tuổi rồi mà sao còn khi dễ mẹ vậy?”
Phong Đại Minh oan ức: “Cha nào dám, trong thôn ai không biết cha sợ bà ấy nhất mà.”
Đường Lanh Canh cũng chạy qua an ủi mẹ chồng. Trần Quế Như nhận ra mình đang bị con cái nhìn, liền lau nước mắt, nắm lấy tay con dâu: “Lanh Canh, con chính là phúc tinh của nhà mình. Từ ngày con về làm dâu nhà mình toàn chuyện vui, sau này dù mẹ có ra đi cũng có thể ngẩng cao đầu với tổ tiên. Con là niềm tự hào của nhà mình.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play