Ôn Khanh Hòa nghĩ tới đây mặt đỏ bừng, khi cô tưởng rằng lần này người đàn ông không theo tới và cô đã tránh được một kiếp thì cửa phòng liền vang lên tiếng trầm thấp dễ nghe của anh: “Đang nghĩ gì vậy?” 
Yến Kiêu mặc chiếc quần đen thoải mái, phía trên là áo len trắng bước vào trong. Mắt Ôn Khanh Hòa tràn đầy ngạc nhiên: “Em còn tưởng rằng lần này anh không đến, anh vừa đi đâu vậy?” 
Không nói còn đỡ, nhắc đến chuyện này Yến Kiêu liền nhớ lại việc mình phải chạy trần truồng vừa nãy, cảm thấy xấu hổ. 
Yến Kiêu có chút không tự nhiên trên mặt: “Khụ… anh chỉ đi ra ngoài thay quần áo.” 
Ôn Khanh Hòa ban đầu không nghĩ nhiều nhưng những lần trước Yến Kiêu đều mặc quần áo khi tới, kết hợp với lời anh vừa nói, cô vô tình nhìn từ đầu đến chân anh. 
Bỗng nhiên nhớ đến chuyện vừa xảy ra, khoảnh khắc cuối cùng thêm vào đó là vẻ mặt không tự nhiên của Yến Kiêu, Ôn Khanh Hòa bất giác bật cười: “Anh Yến, anh không phải trần truồng tới đây chứ?”
Mặt Yến Kiêu tức thì như bị đổ muối vào, may mà anh đã rửa sạch sẽ trước khi vào phòng tắm nếu không bị vợ nhìn thấy chắc sẽ cười anh mất. Vừa nghĩ đến đây Yến Kiêu đã nghe thấy Ôn Khanh Hòa cười khúc khích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play