Khi Yến Kiêu và Ôn Khanh Hòa rời đi, Phong Thiết Trụ nhìn sang vợ mình, người đang lưu luyến nhìn theo hướng Ôn Khanh Hòa, lòng chùng xuống lo lắng kéo tay vợ: “Em đã kết hôn với anh rồi, dù nơi khác có hoa lệ thế nào em cũng không thể bỏ anh được.” 
Đường Lanh Canh ghét bỏ trừng Phong Thiết Trụ một cái. Sau này Phong Thiết Trụ mới nhận ra từ nay về sau bất cứ khi nào có buổi uống rượu mà có mặt Ôn Khanh Hòa, anh ta nhất định phải giấu vợ ở nhà, chị dâu thật đáng sợ chỉ cần một lời đã suýt bắt cóc vợ đi.
“Ngô, gan lớn thật. Thả xuống mau.” Ôn Khanh Hòa lăn lộn trong lòng Yến Kiêu.
Yến Kiêu sợ Ôn Khanh Hòa ngã nhanh chóng che chở cái ót, ôm chặt tay cô lại nhưng không dám quá dùng lực sợ làm cô đau. 
“Cẩn thận một chút, ngã thì sao?”
Ôn Khanh Hòa không để ý, hất cằm lên: “Hừ tôi không sợ đâu.”
Yến Kiêu bất đắc dĩ cười khẽ, cô bé này khi say liền biến thành người khác, anh nhẹ nhàng đặt cô lên giường, chuẩn bị rời đi nấu canh giải rượu nhưng lại bị Ôn Khanh Hòa giữ chặt. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play