Yến Kiêu vừa liếc qua thấy vợ cúi đầu che mặt, vai run rẩy nghĩ rằng mấy đứa trẻ này đang bắt nạt vợ mình, lòng anh chậm nửa nhịp, lập tức đứng dậy bước tới.
Đôi mắt Ôn Khanh Hòa hơi cong, khóe miệng nở nụ cười, cô cảm thấy ấm áp và hài lòng với sự bảo vệ của Yến Kiêu.
Yến Kiêu đặt hạt thông đã bóc vỏ vào tay Ôn Khanh Hòa, giọng trầm ấm và dễ nghe: “Cùng bọn trẻ chơi gì mà vui thế?”
Ôn Khanh Hòa vừa định mở miệng liền thấy 4,5 đứa nhỏ đứng thành hàng đồng loạt nhìn cô, dường như đang ngầm nói nếu chị tiết lộ chúng ta sẽ không còn là bạn tốt nữa. 
Ôn Khanh Hòa hiểu ý bọn trẻ khẽ nhấp môi, giọng nhẹ nhàng: “Mới không nói cho anh đâu, đây là bí mật của chúng em.”
Yến Kiêu nhướng mi không quan tâm lắm dù sao tối về anh cũng có cách biết, anh hỏi tiếp: “Em muốn về nhà không?” 
Chuyển đề tài quá nhanh khiến Ôn Khanh Hòa ngỡ ngàng chớp mắt nhìn về phía màn hình đang chiếu phim, mắt cô lóe lên sự ngạc nhiên: “Anh không xem phim sao?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play