Phong Nhị Cẩu cùng Ngưu Thạch Anh đến điểm thanh niên trí thức để nói chuyện kết hôn với Lưu Mai Hoa nhưng Lưu Mai Hoa với cái bụng chưa thấy rõ dấu hiệu mang thai mở miệng đòi hỏi một trăm hai mươi đồng tiền sính lễ cùng với ba thứ quý giá.
Phong Nhị Cẩu nhìn Lưu Mai Hoa như kẻ ngốc: “Cô còn nghĩ mình là cô gái chưa chồng sao? Nếu không phải vì cô đang mang con của tôi, tôi có thể cưới cô à.”
Ngưu Thạch Anh cũng bị hôm nay dọa sợ, vốn định thương lượng tử tế với Lưu Mai Hoa nhưng hôm nay cô ta đã mang trong bụng cháu của nhà họ Phong không thể gả cho ai khác được nữa, trong lòng bà ta bỗng chốc trở nên kiên cường.
“Mấy ngày vừa rồi ở trạm y tế, cô đã tiêu tốn không ít tiền của chúng tôi. Trong nhà không thể nào có nhiều tiền như vậy, cô lấy chồng rồi cũng phải lo cuộc sống. Tôi nghĩ nên chốt một con số hợp lý nhanh chóng kết thúc chuyện này. Cô cũng không muốn bị người ta nói ra nói vào mãi đâu nhỉ.”
Lưu Mai Hoa nhìn hai người họ nhắc đến sính lễ lập tức thay đổi sắc mặt, trong lòng cười nhạo, họ thật sự nghĩ cô ta là quả hồng mềm dễ nắn sao? Con số hợp lý ý là chín mươi chín hay là tám mươi tám?
Dù có thấp hơn dự đoán của Lưu Mai Hoa chút nhưng hiện tại cô ta cũng không thể đòi hỏi quá nhiều. Lưu Mai Hoa khôn khéo xoay chuyển ánh mắt: “Muốn một con số hợp lý cũng được nhưng sau khi cưới tôi sẽ quản lý gia đình nếu không đứa cháu lớn của các người đừng mơ mà có.”
Phong Nhị Cẩu trước đó còn thấy Lưu Mai Hoa là người phụ nữ dịu dàng, dễ thương giờ thì chán ghét tận đáy lòng, cảm thấy cô ta quá toan tính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT