Thời gian quay lại một giờ trước, đêm nay Yến Kiêu và Ôn Khanh Hòa vốn không định tới khu rừng nhỏ này. Nhưng vì tối hôm trước Yến Kiêu đã dọn sạch ve tong sân nên anh đành dẫn Ôn Khanh Hòa vào rừng tới chỗ hẻo lánh ít người qua lại.
Ôn Khanh Hòa bắt chước Yến Kiêu dùng đèn pin tìm kiếm quanh gốc cây, cô không ngờ ban ngày những con côn trùng này kêu ầm ĩ, ban đêm lại yên lặng đậu trên cây không nhúc nhích.
Bình nước khoáng đeo trên người sắp được bắt đầy nhưng cô khi khoe kết quả với Yến Kiêu lại bị anh làm cho choáng váng bởi ba bình nước đầy ắp mà anh thu được. So sánh này làm Ôn Khanh Hòa cảm thấy hơi thất vọng.
“Khanh Khanh, thật giỏi lần đầu tiên mà đã bắt được nhiều như vậy. Khi còn nhỏ anh chỉ bắt được vài con là giỏi lắm rồi.” Giọng nói ôn nhu của Yến Kiêu mang theo sự ngạc nhiên và tán thưởng. Ôn Khanh Hòa vừa rồi còn cúi đầu, giờ đắc ý ngẩng lên mắt sáng long lanh nhìn anh.
Yến Kiêu nhìn Ôn Khanh Hòa trước mặt đầy tự hào khóe miệng khẽ nhếch lên: “Nơi này chúng ta đã tìm gần hết rồi, bên trong còn chưa vào đâu. Hôm nay nói gì thì nói, em sẽ làm đầy bình nước này mới về.”
Yến Kiêu không làm mất hứng cô gái nhỏ chỉ nhắc nhở: “Được nhưng không thể quá muộn.”
“Vâng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT