Trên đường lên núi, Yến Kiêu đi trước dẫn đường dù là lối quen hay đường nhỏ ít người biết, anh đều thuộc lòng. Yến Kiêu chọn con đường ngắn nhất để đi cùng Ôn Khanh Hòa
Ôn Khanh Hòa đeo một cái sọt, bên trong là bánh bột ngô, bánh trứng và một ấm nước do Yến Kiêu chuẩn bị. Trước ngực Yến Kiêu cũng đeo một trái sọt, bên trong là lưỡi hái, xẻng và một số dụng cụ nhỏ, trên lưng anh còn cõng theo Ôn Khanh Hòa nữa.
Trên đầu là lá cây rậm rạp, dưới chân là cỏ xanh tươi tốt, Ôn Khanh Hòa tay cầm giấy dầu bọc bánh, miệng nhỏ nhai từng miếng một bánh cuốn khoai tây với vỏ bánh mỏng bên trong được Yến Kiêu thêm nhiều thịt băm.
Ôn Khanh Hòa ăn từng miếng rất vui vẻ, vụn bánh rơi xuống vải sau lưng Yến Kiêu, ăn xong bánh trong giấy dầu, cô đánh một cái ợ no.
Mắt Ôn Khanh Hòa quét qua thấy trên áo ngoài của Yến Kiêu có chút vụn bánh, cô không ngần ngại nhặt lên, tay kéo dài ra và chuẩn xác đưa vào miệng Yến Kiêu.
Yến Kiêu cười đón nhận miếng bánh từ tay vợ lòng tràn đầy hạnh phúc, anh vui vẻ đáp: “Cảm ơn em yêu nhưng hiện tại anh chưa đói em ăn đi.”
Ôn Khanh Hòa hiếm khi đỏ mặt: “Em ăn rồi, anh Yến cũng ăn đi.” Nói rồi cô tiếp tục nhét khoai tây và thịt vào miệng anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT