Tai họa lan rộng, mọi người đều lo lắng không có đủ lương thực. Trên chợ đen nhu cầu lương thực tăng đột biến, trong thời gian này may thay Yến Kiêu đã dùng giác quan thứ sáu của mình bảo Ôn Khanh Hòa tích trữ lương thực trước nhờ vậy khi lương thực ở Cung Tiêu Xã trên thị trấn khó tìm thì chợ đen lại không thiếu.
Sau khi chuẩn bị xong việc, Ôn Khanh Hòa liền nói với Yến Kiêu nếu là thế kỷ 21 khi gặp thiên tai cô sẽ liên hệ quyên góp tiền trợ giúp ngay nhưng cô lại sống trong thời kỳ này mọi việc đều bị hạn chế nên cô muốn lấy lương thực từ không gian của mình để quyên tặng ẩn danh hy vọng giúp mọi người thoát khỏi khốn khó.
Trước mắt không thiếu ăn thiếu uống nhưng Ôn Khanh Hòa biết khó nhất chính là lòng người, bí mật lớn nhất của cô sẽ gặp nguy hiểm. Vì vậy khi Ôn Khanh Hòa mới đưa ra ý tưởng này, Yến Kiêu đã phủ quyết.
Rốt cuộc so với sự an toàn của vợ, mọi thứ khác đều không quan trọng. Sau đó hai người bàn bạc và quyết định tiếp tục thả lương thực xuống chợ đen nhưng giá cả chỉ cao hơn Cung Tiêu Xã một chút.
Như vậy, mọi người đều có thể mua được lương thực mà không làm loạn giá ở Cung Tiêu Xã. Lương thực từ không gian của Ôn Khanh Hòa vốn được bán cho Hắc Tử và Tư Nhân với giá một mao bảy, giờ chỉ còn một mao ba không cần phiếu.
Với tính tình của Hắc Tử và Tư Nhân khi thị trường khan hiếm như vậy đúng là cơ hội kiếm lớn nhưng không ai trong họ đề xuất việc tăng giá. Sinh ra làm người nếu làm giàu nhờ thiên tai là việc họ chưa nghĩ đến nên cả hai quyết định bán ra với giá gốc không kiếm thêm một đồng nào.
Yến Kiêu cảm thấy ngạc nhiên trong lòng tuy vậy anh không có ý kiến gì. Điều này dẫn đến việc chợ đen của công xã Bạch Lĩnh, lương thực có một thời gian được mua bán rất sôi động chỉ đắt hơn Cung Tiêu Xã một chút lại không cần phiếu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT